Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2017

DÒNG SÔNG GIỮ LINH HỒN - Thơ nvs.Vũ Thụy


DÒNG SÔNG GIỮ LINH HỒN

Kẻ có đạo khi lâm chung hấp hối
Thường được người trưởng bối giữ linh hồn
Câu than van buồn bã khóc hoàng hôn
Kinh thương khó tiễn hồn nghe não nuột 
Lời kinh trầm như tiêng rên của nước 
Từ dòng sông chảy ngược níu giữ em
Cạn nước rồi đá sỏi thức từng đêm
Ôm nhau khóc cho mềm lòng hờn tủi
Ta gục đầu thương bóng đêm lần cuối
Không hẹn hò mà đau xót xa nhau
Màu thơ đen không che giấu được sầu
Đèn thắp sáng phố soi tìm trí nhớ 
Trinh nữ xưa giờ là hoa mắc cở
Khép tình đầu nhiều trăn trở luyến thương
Rất tình cờ gặp nhau cuối chặng đường
Cười như mếu khói sương mờ nhan sắc
Vui hay buồn cả hai cùng quay mặt
Đếm bước thầm đưa ngây ngất vào quên
Có được chăng một lần không hẹn đến
Và dòng sông sẽ mãi chảy trong hồn

                       nvs.Vũ Thụy
                    (TX.04-03-2017

1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...