Lớn lên trong những trận đòn roi của người cha vũ phu, lên 10 tuổi, mang trong lòng nỗi giận dữ và sợ hãi, cô bé Dolma Tsekyid quyết định đi tu.
Ba năm sau, cô bé Dolma được
nhận vào tu viện
Nagi Gompa nằm
trên một đỉnh
núi trong thung lũng Kathmandu, nơi
cô gọi là “thiên đường”.
Dolma lúc này trở thành Ani Choying Drolma. Ani có nghĩa
là ni cô trong Phật giáo Tây Tạng.
“Lần
đầu tiên xuống
tóc, tôi có cảm giác rất
tự do - Drolma, nay đã 45 tuổi,
nhớ lại
- Tôi có cảm giác mình được
trả lại
tuổi thơ”.
Cuộc
gặp gỡ
diệu kỳ
Tu viện
Phật giáo Nagi Gompa là nơi
đón nhận nhiều
du khách phương Tây đến
để giác ngộ
tâm linh, trong đó có nhà sản xuất
âm nhạc người
Mỹ Steve Tibbetts.
Năm 1993, ông đến
tu viện này
cùng vợ mình để
học thiền.
Vào đêm cuối cùng trước
khi ông rời đi, một
người phiên dịch
trong tu viện đề
nghị Tibbetts thu âm cho Drolma.
Năm đó cô 22 tuổi.
Cô tròn mắt ngạc
nhiên, rồi sau đó hít một
hơi thật
sâu và hát vài câu trong bài Leymon
Tendrel, nhạc Phật
giáo của người
Tây Tạng. Nhà sản
xuất Tibbetts lúc đó sững
sờ đến
nỗi... quên mất
bấm nút thu. “Giọng
hát của cô
ấy có sức
mạnh nhân văn thấu
vào tim người nghe” - ông nói.
Vài ngày sau đó, Tibbetts quay trở
lại để
thu âm với Drolma. Về
Mỹ, ông hòa
phần ca của
cô với guitar và gửi
lại cho Drolma, đề
nghị hợp
tác sản xuất
một album. “Chẳng
nghĩ ngợi
gì, tôi đồng ý ngay, và đó là một
điều kỳ
diệu trong cuộc
đời tôi” - Drolma nói.
Vậy
là album đầu tiên ra đời,
có tên Cho
được thu ngay tại
tu viện
ở Nepal,
với sự
hỗ trợ
của tác giả
Joe Boyd, người từng
làm việc với
nhiều cái tên “cộm
cán” trong làng nhạc như
Pink Floyd, Nick Drake và Billy Bragg.
Cho nhanh
chóng được bán hết
sạch, còn mang về
cho Drolma một tour diễn
vòng quanh 22 thành phố tại
Mỹ, và
một
cú sốc văn hóa rất
lớn. “Tôi rất
ngạc nhiên khi thấy
phụ nữ
ở đó tự
tin và độc lập
như thế
nào. Họ lái xe, họ
được đi học...
Tôi thấy mình được
truyền cảm
hứng” - Drolma nhớ
lại. Kết
thúc tour diễn, Drolma về
lại Nepal, mua một
chiếc máy tính, kết
nối
Internet và mở
tài khoản ngân hàng.
Mẹ
Teresa của Nepal
Chuyên tâm giúp đỡ
người khác, sư
cô Drolma được nhiều
người so sánh với
mẹ Teresa của
Ấn Độ.
Số tiền
kiếm được
sau tour diễn đầu
tiên tạo nền
tảng cho Drolma thực
hiện
ước mơ
mà cô ấp
ủ bao lâu: mở
một ngôi trường
dành cho các cô gái có hoàn cảnh khó khăn.
Năm 1998, Drolma thành lập
quỹ phúc lợi
dành cho ni cô NWF. Hai năm sau, cô khánh thành trường nội
trú mang tên Đa-la Bồ Tát
ở Kathmandu, là nơi
dạy dỗ
miễn phí cho khoảng
80 ni cô có hoàn cảnh khó
khăn
ở Nepal và
Ấn Độ.
Suốt
một thập
niên sau đó, gần như
năm nào cô cũng ra một
album. Tính đến nay cô đã biểu
diễn
ở nhiều
nơi trên thế
giới, ra mắt
tự truyện Singing
For Freedom (Hát vì tự
do) được
dịch ra 15 ngôn ngữ
khác nhau.
Năm 2010, cô tiếp
tục mở
quỹ Aarogya hỗ
trợ dịch
vụ y tế
cho những người
mắc bệnh
thận, căn bệnh
cướp đi mạng
sống của
mẹ cô, và đã vận
động được
chính phủ hỗ
trợ chạy
thận miễn
phí cho người nghèo
ở Nepal.
Một
năm sau đó, Drolma đứng ra bảo
vệ một
ni cô trẻ 21 tuổi
bị cưỡng
hiếp
tập thể
và bị tẩy
chay khỏi cộng
đồng, không màng đến
chuyện chính cô cũng
có thể bị
tẩy chay. Thật
ra, Drolma từ lâu cũng
đã bị chỉ
trích vì xuất hiện
trên các tạp chí phương
Tây và vì sự nghiệp
ca nhạc nổi
tiếng thế
giới của
cô, những điều
được xem là không
phù hợp với
một ni cô.
“Tôi là người
đã bứt phá và làm nhiều
chuyện gây sốc
cho mọi người
- Drolma nói - Tuy nhiên, tôi không hát những bài ca não tình, tôi hát những
giai điệu có ý nghĩa
tâm linh”.
Ở nhà riêng, lái xe
riêng và có sự nghiệp
của riêng
mình, Drolma được
xem là một hiện
tượng rất
kỳ lạ
ở Nepal.
“Tôi chưa
từng hối
hận vì quyết
định đi tu - cô tự
tin khẳng định
không tiếc cơ
hội hôn nhân - Tôi hoàn toàn tận
hưởng tự
do của riêng mình”. Năm 2014, Drolma trở
thành đại sứ
quốc gia đầu
tiên của
UNICEF tại Nepal, có sứ
mệnh bảo
vệ trẻ
em và người trẻ
khỏi tình trạng
bạo lực
ở nước
này.
rất tuyệt
Trả lờiXóa