Thứ Sáu, 24 tháng 11, 2017

NÉT XƯA - Thơ Kim Oanh Huynh


Sáng nay thức dậy nhìn gương
Thấy hình mệnh phụ phong sương tuổi đời !
Khiến lòng lưu luyến xa xôi
Nghĩ thời thơ ấu dại khờ ngây ngô
Đời người như một giấc mơ
Vinh hoa phú quý , cũng không ai bì
Lạ gì gió thổi tư bề
Làm cho phai nhạt , một thời vàng son
Vàng son chỉ có một thời
Một thời có được , một đời mà thôi
Tiếc công xây đắp vun bồi
Bây chừ mảnh vở , muôn nơi vô thường
Trong lòng vương vấn , tiếc thương
Tưởng rằng mãi mãi miên trường thế gian
Ngờ đâu như bọt nước tan
Thiên đàng vĩnh cửu , chỉ còn cái tâm
KO

1 nhận xét:

THÀNH CŨ RÊU PHONG -Thơ Lê Mỹ Hoàn và Thơ Họa

  THÀNH CŨ RÊU PHONG Từng cao gió thổi mộng chiều trôi Một cõi mơ hồ thoảng thế rồi Có kẻ buồn vui ngơ ngẩn mãi Ai người thơ thẩn xót thương...