RẤT NGƯỜI
“Ningen teki” của Hoshi Shinichi – Quỳnh Chi dịch
Ông R là một người cao tuổi có gia sản bề thế, đến thăm một học giả trẻ tuổi là tiến sĩ F. Chuyện trò hồi lâu, ông R nói:
-Robot thì cũng tốt rồi, nhưng có thể nào làm cho khá hơn một chút được
không? Ở nhà tôi cũng đã có sử dụng robot từ lâu rồi, nhưng không vừa ý
lắm.
Tiến sĩ F bèn hỏi lại:
-Bác không vừa ý về điểm nào ạ? Cháu cũng là một chuyên gia về ngành này, nên cũng muốn biết để tham khảo ạ.
– Nói tóm lại là nhạt nhẽo vô vị. Quả là robot rất chính xác, là một thứ
tiện lợi thật đấy, nhưng bảo gì cũng đáp vâng hiểu ạ, rồi chỉ biết làm
đúng y như thế. Làm thật đúng một cách máy móc. Tôi hiểu là phải biết ơn
thành quả này của khoa học, nhưng vẫn thấy chán làm sao ấy.
Những tưởng sẽ bị phản luận là chỉ được voi đòi tiên, nào ngờ tiến sĩ F gật đầu nói:
-Cháu hiểu được tâm trạng ấy. Từ lâu rồi, cháu đã đoán là thế nào cũng sẽ đến lúc có người đưa ra ý kiến này.
-Thật không ngờ lại được nghe những lời như vậy thốt ra từ một học giả
về robot. Cậu nói thế, hẳn là đang nghiên cứu cách giải quyết, phải
không?
-Vâng đúng thế. Thật ra là cháu cũng mới chế thử một robot kiểu mới. Và đã cho đi tu tập làm người rồi ạ.
-Tu tập làm người là làm sao? Tôi chưa bao giờ nghe nói tới chuyện cho robot đi tu bao giờ cả. Như thế là thế nào?
Ông R rất đỗi ngạc nhiên, mắt trợn tròn cả lên. Tiến sĩ F bèn giải thích:
-Robot từ trước đến nay khi được chế tạo thì đồng thời cũng được cài sẵn
những ký ức cơ bản. Tuy nhiên đó chỉ là những ký ức đủ dùng sau này khi
cần đến. Nhưng robot mới lần này thì khác. Bộ phận ký ức được chừa lại
một khoảng, rồi cho sống chung với người. Vì thế so với robot từ trước
đến nay thì có thêm phần trội hơn này.
-Ra là vậy, nghĩa là robot sẽ mang tính người hơn. Thế kết quả ra sao rồi?
-Dạ, chưa biết có thể nói như thế nào ạ. Là vì robot đi tu vừa mới trở
về vào ngày hôm qua. Giai đoạn sắp tới là dùng thử để quan sát xem robot
làm trò trống ra sao.
Vừa nghe tiến sĩ F nói xong, ông R đã hăm hở nói:
-Vậy thì cậu cho tôi đem về nhà dùng thử có được không. Tôi sẽ viết báo
cáo về cảm tưởng khi sử dụng. Tôi đã chán ngấy, không còn chịu nổi những
robot lâu nay, chỉ được mỗi một cái là bảo sao làm vậy. Robot mới này
không có gì nguy hiểm chứ nhỉ.
-Về điểm đó thì xin bác yên tâm. Robot này đã được thiết kế để tuyệt đối
không làm hại người. Thế nhưng, robot đã lĩnh hội được tính nết gì từ
người, thái độ làm việc ra sao, thì hiện hoàn toàn chưa rõ ạ.
-Như thế mới là hay cậu ạ. Cậu cho tôi mượn đi. Nếu phải trả lệ phí sử dụng, tôi cũng xin trả.
Ông R cố hỏi mượn cho bằng được nên cuối cùng cũng khiến tiến sĩ F phải
xiêu lòng. Thế là ông mượn được robot của tiến sĩ F và đem về nhà.
***
-Xem nào..
Ông R vừa buông mình xuống ghế và nói thế, thì robot đã đáp ngay:
-Dạ thưa ngài, có việc gì ạ?
-Xem ra thì chú mày cũng chẳng khác những robot từ trước đến giờ là bao.
Nhưng thôi cũng được vậy. Ta muốn uống rượu. Hãy pha cho ta một ly cốc
tay Blue Nova. Nếu không biết cách pha thì có trong sách để trên giá
đấy.
Nếu là những robot từ trước đến nay thì đã bắt tay vào việc ngay, nhưng robot lần này vẫn cứ đứng yên. Ông R giục:
-Ơ kìa, sao không pha đi hả? Chú mày không pha được à?
-Dĩ nhiên là được ạ. Nhưng uống rượu là không nên. Không tốt cho sức
khỏe. Hoàn toàn không có lợi lộc gì cho cả ruột gan lẫn trí óc.
-Không phải lo. Nếu đau dạ dày thì đã có thuốc uống.
-Chính vì thế nên mới là không ích lợi gì cả. Ngài nên bỏ rượu ạ. Dĩ
nhiên là nếu ngài không quyết chí bỏ được, thế nào cũng bảo phải pha
rượu thì robot tôi sẽ pha thôi.
-Thôi được, ta hiểu rồi. Chú mày làm ta chẳng còn hứng thú đâu mà uống
rượu. Để khi nào ta tự pha lấy mà uống vậy. Thôi, thay vì uống rượu, bây
giờ lái xe ra ngoại ô dạo mát vậy. Chú mày hãy lái xe cho ta.
Ông R bèn sai việc khác, nhưng robot vẫn đứng ì một chỗ. Ông R càu nhàu thì robot đáp:
-Dạo này tai nạn xe cộ ngày càng tăng, là vì phải chi giao cho robot lái
thì an toàn xong vẫn có những người thích tự mình lái xe. Hễ đụng phải
những hạng ấy thì không biết làm sao. Ngài nên ở yên trong nhà cho được
an toàn. Nếu muốn ngắm cảnh thì xin hãy dùng tivi mầu lập thể. Nếu muốn
hít thở không khí mới thì vặn nút thiết bị điều chỉnh không khí. Trừ phi
ngài bảo dù có bị tai nạn cũng không sao, cứ lái xe đi thay đổi không
khí, thì dĩ nhiên là tôi xin tuân lệnh. Cơ thể tôi thì dù có thế nào
cũng không hề gì, không hỏng được.
-Chỉ nói toàn những chuyện dở hơi làm người ta chẳng còn muốn đi đâu
nữa. Ta đi ngủ đây. Chú mày hãy dán giấy tường mới cho căn phòng này.
Thế nhưng robot lại đáp:
-Nếu vậy, ngài nên đợi thêm ít lâu nữa thì hơn ạ…. Là vì chẳng bao lâu
nữa người ta sẽ phát minh ra loại giấy dán tường mới, so với các loại
giấy từ trước đến nay thì bền, không bẩn, tuyệt hảo về mọi mặt như màu
sắc hay âm hưởng. Nếu thay giấy dán tường bây giờ thì sẽ phí đi, vì rồi
sẽ dán lại ngay thôi.
-Chú mày không phải lo về chuyện tiền bạc.
-Dạ vâng. Nếu ngài đã biết rõ là phí phạm vô ích mà vẫn ra lệnh thì..
-Thôi được. Không làm nữa. Chú mày hãy ở đấy mà nghỉ đi.
Ông R chán nản không sai robot làm gì nữa. Ông cũng gọi điện thoại cho
công ty sản xuất giấy dán tường để hỏi thử xem sao, thì quả đúng như lời
robot, công ty này dự định chỉ trong may mai sẽ bán ra loại giấy mới.
Ngày hôm sau, ông R đem robot đến chỗ tiến sĩ F. Tiến sĩ hỏi:
-Bác dùng thấy thế nào ạ?
-Quả là có vẻ như người, khác với những robot từ trước đến nay. Nhưng
lại có vẻ người quá. Hễ mình ra lệnh sai bảo điều gì thì nó lại khuyên
bảo mình, nào là không tốt cho cơ thể, nào là nguy hiểm hay vô ích. Như
thế cũng là trung thành với chủ đấy, nhưng mà khó dùng quá. Hình như nó
đã học được khi đi tu làm người hay ở đâu đấy, cái thói dạy đời thì
phải.
-Nhưng mà có cho nó đi tu ở những chỗ hay dạy đời đâu chứ.
-Thế nhưng thực tế là như vậy. Cậu hãy xem kỹ lại cho.
Tiến sĩ F lấy làm lạ, bèn xét nghiệm thật kỹ, rất tốn thì giờ. Ông R tò
mò muốn biết kết quả, thì chẳng bao lâu được tiến sĩ F cho biết:
-Ra là vậy, đúng là khác với những robot từ trước đến nay, robot này đã có tính người.
-Chắc là vậy rồi. Nhưng mà, tại sao lại có cả cái thói hay dạy đời thế chứ?
-Thưa bác, đấy không phải là thói dạy đời đâu ạ.
-Thế thì là cái gì?
-Đấy là tính lười, chỉ giỏi nại cớ để trốn việc.
(Từ trang của BS.Đỗ Hồng Ngọc)
https://www.dohongngoc.com/web/
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)
Tạp Ghi và Phiếm Luận : Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ Ăn x ổi ở th ì,...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
rất hay
Trả lờiXóa