Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2019

ĐI XA - Thơ Thu Hà


ĐI XA
Khi câu chữ không còn in trang giấy
Xin hiểu rằng ta đã bước đi xa
Khi bóng ta không còn gốc mai già
Thì hãy hiểu ta là người thiên cổ
Khi mắt đã thôi không còn lệ đỗ
Hãy hiểu rằng biển khổ đã rời xa
Khi xuân sang không hái lá mai vàng
Thì xin hiểu đã lên đàng quay bước
Xin dùm hãy cho ta lời nguyện ước
Để chân đi không nhuốm lụy bụi đường
Xin dùm rằng lòng chớ có vấn vương
Bởi bụi thế ai mang mà không trả
Khi nhìn cánh mai vàng rơi lã tã
Hãy mừng dùm ta đã trả nợ xong
Bởi cuộc đời biển cả quá mênh mông
Mà ta chỉ là một dòng sông nhỏ
Ta muốn bỏ bên tai lời nhân ngãi
Để nghe lòng thư thái lúc ra đi
Đời còn chi chỉ là những sầu bi
Xin gởi lại trên đường đi xa mãi.

Thu Hà

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...