Thứ Năm, 3 tháng 1, 2019

XAO XUYẾN - Thơ Thu Hà


Sáng thức dậy nghe trong lòng xao xuyến
Nghe đâu đây vang vọng tiếng gió đùa
Trời bây giờ không phải của trời Thu
Sao vẫn thấy lá vàng ru ru ngủ???

Sáng thức dậy thấy tâm hồn ũ rũ
Chợt nghe lòng như thác lũ trào tuôn
Trời vào Xuân sao nghe dạ mãi buồn
Mãi thương nhớ những nỗi sầu vô cớ
Xuân lại đến chợt nghe lòng bở ngỡ
Trời xuân về muôn thuở vẫn vui tươi
Thế sao ta chẳng thấy được nụ cười
Vẫn u uất vẫn nghe người trống vắng
Nắng xuân đến nghe trong lòng phẳng lặng
Gió xuân về nghe nỗi nhớ khôn nguôi
Ở ngoài kia bên những bụi hoa hồng
Theo gió thoảng hương nồng bay ngào ngạt
Ta chợt thấy tâm hồn đang đi lạc
Nẻo trời xa khuất dạng áng mây mờ
Chợt thấy đời chẳng có chút nên thơ
Bụi nhân thế luôn làm mờ nhân ảnh
Xin một phút nhìn bình minh ánh chiếu
Xin một lần nhìn thoảng mảnh trời yêu
Xin cho tôi được thấy hết bao điều
Xin tất cả hãy dìu theo tiếng nhạc

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...