Thứ Năm, 31 tháng 1, 2019

Mộng Đêm Xuân - Thơ Khôi Nguyên

 
                    Đố ai nằm ngủ không mơ
             Đố ai đã biết làm thơ không sầu
                    Đố ai mới có tình đầu
              Mà không mơ mộng xây " lầu yêu đương" ?

          Trong Bệnh Viện Đô Thành đêm gác,
          Gió Xuân ơi, gió lạc về đâu ?
                Để hồn nóng bức canh thâu
           Để lòng mong mỏi từ lâu, gió về ...
                                
            Nằm tơ tưởng ,ta đê mê thiu thỉu,
            Bỗng cửa ngoài có dấu hiệu gọi vào.
            A, gió về , gió đến lúc ước ao,
             Ta mở cửa hương ngạt ngào trong gió.

              Theo cùng gió bóng Tiên Nga lấp ló,
              Mặt sáng  ngời trông rõ tựa trăng thu,
              Tóc mây huyền phủ xuống như làm lu
               Vầng trán đẹp, ôi nghìn thu vẫn nhớ !

                Mắt bồ câu thật mơ màng, bỡ ngỡ,
                Mũi dọc dừa, càng rực rỡ nét tươi,
                Môi như hoa chúm chím mỉm miệng cười,
                Xin kính cẩn cúi chào người phiên gác.

                 Ta đứng lặng sóng tình dâng dào dạt,
                  Cứ tưởng mình đi lạc chốn Nghê Thường,
                  Hay đang bơi trong bể ái, tình thương,
                  Để nối bước theo Lưu Thần, Nguyễn Triệu.

                   Tim rộn rã như cung đàn muôn điệu,
                   Lòng bồi hồi vì đã trĩu lạc hoan,
                    Trí lâng lâng bay bổng tận Thiên Đàng,
                    Khắp da thịt đượm muôn vàn ân ái.

                     Người của ta bỗng như ngây, như dại,
                     Hít thiên hương, ta bước lại gần dần.
                     Hồn bâng khuâng nơi đỉnh Giáp, non Thần,
                     Người Nguyệt Điện vẻ muôn phần e thẹn.

                     Duyên hội ngộ, xin ai đừng bẽn lẽn,
                      Kiếp ba sinh sao cho vẹn lửa hương.
                      Tay bắt tay, thông cảm mạch yêu đương,
                       Mặt tận mặt,cho tỏ tường hiện thực.

                       Hãy sát đôi đầu, hãy kề đôi ngực (1),
                       Hãy trộn chung đôi mái tóc ngắn dài,
                        Những cánh tay hãy quấn siết đôi vai,
                        Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt.

                         Những làn môi hãy cùng nhau gắn chặt
                         Để ta nghe đôi hàm ngọc của răng,
                         Trong say sưa, ta khẽ nhủ em rằng,
                          Gần thêm nữa, thế vẫn còn xa lắm .

                          Xin hãy yêu tôi, những lòng hoa thắm,
                          Tôi sẽ làm thơ "chung thủy" từ nay ,
                           Giọng người yêu như bừng tỉnh cơn say,
                           Xin cao thượng hẹn sau ngày được phép.

                            Kìa phương đông, vầng ô lên khép nép,
                            Giấc mơ còn tươi đẹp vẫn lên cao,
                             Mở mắt ra mới biết giấc chiêm bao,
                             Mà Xuân Mộng đã ghé vào đêm gác.
                                              
 Khôi Nguyên
                             (1) 8 câu thơ của XD

1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...