Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2019

Thơ Khôi Nguyên : THƯ GỬI BẠN GIÀ ,NHỚ BẠN


THƯ GƯI BẠN GIÀ
    
Trăm năm còn lại gì đâu,

Chỉ còn nấm mộ cỏ khâu bên đàng!(* )

Tài hoa, tiết liệt, đài trang,

Cùng chung một giấc mơ màng chiêm bao.

Giàu nghèo chức trọng, quyền cao,

Cũng bàn tay trắng khi vào hư không

Thôi thì hãy sống  thong dong?
 

Cuộc đời tự tại ngoài vòng bon chen.   

  Không màng thế sự chê khen

Lấy lòng nhân hậu thân quen mọi người.

Chúng mình trên dưới bảy mươi,

Có thọ thêm nữa cũng mười năm thôi.

Hơi đâu chuốc lấy sự đời,

Gặp nhau xởi lởi nói cười, mất chi?

Vui mừng thể hiện, ôm ghì!

Đậm tình thân ái, có gì đẹp hơn!..

             Khôi Nguyên
 

            
 Nhớ Bạn

Cùng quê,cùng xứ, lại cùng thầy,

Năm chục năm qua, gặp lại đây.

Thảo luận Văn chương "Diều gặp gió",

Phê bình Thi họa " Cá thêm vây".

Khúc ca Thân Hữu sao sai nhịp?

Điệu nhạc Tri Âm bỗng đứt dây.

Xa bạn thình lình, lòng nhớ tiếc!

Tình đang thân thiết, mất trong ngày!
                                             

Khôi Nguyên 

(* )  Thơ trích trong "Truyện Kim Vân Kiều " của Nguyễn Du

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...