Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

CHỈ CÒN NỔI NHỚ - Thơ Hồ Nguyễn


CHỈ CÒN NỔI NHỚ
Phượng tím ngày xưa thoáng dáng buồn,
Khiến lòng tôi cũng xót xa luôn.
Bao ngày những tưởng vơi nhung nhớ,
Buồn lại dâng cao thật quá buồn.
                     *
Tuổi thơ vụng dại chẳng sao quên,
Dù tóc xanh xưa xóa trắng nền.
Bà Nguyệt ông Tơ nào có lỗi,
Tại mình chẳng phận khó nên duyên.
                    *
Thôi để thời gian giúp thử xem,
U buồn ủ dột thét rồi quen.
Đôi khi buồn sẽ đem nguồn sống,
Giúp dựng xây đời ý nghĩa thêm.
                   *
Chiều nay ngồi tận đất Cali,
Mắt hướng về xa chẳng thấy gì.
Ngoài nổi trở trăn tim động đậy,
Tình xưa vơi nhạt chẳng còn chi.
Tình ra đi,
Chẳng còn chi.
Ngoài nổi nhớ,
Xót xa ghi!!
HỒ NGUYỄN (11-5-17)

1 nhận xét:

Thơ MP.Trường Giang Thủy : TÓC DÀI TÓC NGẮN , HOA LÒNG

  TÓC DÀI TÓC NGẮN Tóc dài xưa nợ bàn tay, Gỡ từng sợi rối thẹn ngày gió thu... Nắng hồng dính vệt sương mù Soi trên tóc ngắn bạc từ hôm qua...