Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

CHIỀU XƯA,CHỢT TỈNH, TRĂNG THỀ - Thơ Kim Oanh Huỳnh,bài Họa ý của Hồ Nguyễn

CHIỀU XƯA
Chiều xưa mưa nhẹ hây hây
Mưa rơi thành bọt vỡ đầy tóc em
Mưa tuôn ướt áo vai mềm
Hạt to hạt nhỏ vai em thẹn thùng
Mưa sa nâng gót ngại ngùng
Mơ màng nghe gió hôn bồng tóc mây
KO🌻
( Ngày mưa tháng hạ 17 ! 
hồi ức gần nửa trăm năm trước )

HỌA Ý:

   Mưa nh chiu xưa thoáng bóng hây,

Rơi rơi thành ht v tung bay.

Áo vươn thm ướt vai mm mi,

Môi kh hôn mưa gió gho mài.

Bước thn du dàng chân ái ngi,

Mơ màng nhè nh mt thông mây.

Chiu nay bng nh ngày xa y,

Mưa nhc người xưa k nim dài.
HỒ NGUYỄN (11-6-17)

CHỢT TỈNH
Hoá trang giấu mặt che mày
Nhân tình thế thái đời nầy chán chưa ?
Tiếc công dài những năm xưa
Chạnh lòng ngán nỗi cơn mưa bão bùng
Rõ ràng chẳng phải anh hùng
Vẫn còn may mắn không cùng bước chân
Chuỗi ngày lê bước phong trần
Tưởng rằng ngã quỵ nát thân thiên đường
KO 🌻
( viết cho người bạn lầm đường )



TRĂNG THỀ
Cớ sao ra ngẩn vào ngơ
Đợi chờ ai đó bến mơ chưa về
Hãy còn biền biệt sơn khê
Bên kia bến nước trăng thề bơ vơ
Bến mê thuyền vẫn neo bờ
Trăng non luống những thẩn thờ phương xa

KO .

(FB.Kim Oanh Huỳnh) 

1 nhận xét:

Tâm Sự Từ Nguyên Và Bài "MẮT NHÒA QUÊ MẸ "

 Cùng quý thân hữu, Tình mẹ con vốn bất diệt và không có thơ nhạc nào đủ sức ca tụng. Trong khi người ta lao đầu vào các cuộc chiến bất tận,...