Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

,Xướng Họa : TRƯA HÈ,TRĂNG QUÊ ( Mailoc,Đỗ Chiêu Đức,Mai Xuân Thanh, Khôi Nguyên )




      Trưa Hè – Trăng Quê

Còn nhớ quê xưa những tháng hè,
Bốn bề ra rả nhạc sầu ve.
Quán tranh phe phẩy vài hành khách
Bến nước im lìm mấy chiếc ghe.
Vi vút hàng sao cành rậm rạp,
Bơ phờ giàn mướp nụ le que.
Chiều về gió mát từ sông cái,
Tối đến ngoài sân đóm lập lòe.

Tối đến ngoài sân đóm lập lòe
Hằng Nga  lững thững vượt lùm tre .
Xóm giềng êm ả trăng vòi vọi,
Tiếng cuốc mơ hồ dạ sắt se.
Trằn trọc võng đưa hồn lắng đọng,
Mơ màng quạt phẩy muỗi vo ve.
Giật mình tinh giấc, gà eo óc,
Dằn vặt tình quê, mộng não nề.

                  Mailoc.
HỌA VẬN :

  Trưa Hè – Trăng Quê
       
Quê xưa nhớ mãi những trưa hè,
Mấy gốc sa-kê rộn tiếng ve.
Tập lội vài thằng ngâm dưới nước,
Học chèo mấy đứa lắc trên ghe.
Cây im phăng phắc không hơi gió,
Đường vắng chói chang chẳng một que.
Phe phẩy quạt mo ngồi trước cửa,
Chiều về hơi nóng vẫn hanh lòe !

Chiều về hơi nóng vẫn hanh lòe,
Đom đóm chập chờn lượn bụi tre.
Êm ả ánh trăng trong vành vạnh,
Mơ hồ tiếng cuốc giọng se se.
kẽo ka kẽo kẹt ai đưa võng,
Rả rít rả ri nọ tiếng ve.
Đầu xóm gà đâu eo óc gáy,
Suốt đêm trằn trọc cũng không nề.

                                  Đỗ Chiêu Đức

                 6-18-17

          ( Father’s Day )
2 ) Họa "Trưa Hè" -  "Trăng Quê"

Võng đưa kẻo kẹt nóng ngày hè
Xoả tóc em nằm lắng tiếng ve
Tấu nhạc trên cây ca vạn cổ
Tình tang dưới bến hát muôn ghe
Bờ rào dâm bụt bông đầy búp
Giàn mướp đơm hoa mấy trái que
Mát dịu bờ sông chiều bớt nóng
Gió nồm man mác đóm đêm loè...

Gió nồm man mác đóm đêm loè
Trăng tròn vành vạnh ngọn cây tre
Cụ già ngon giấc đêm thanh vắng
Chim cú trong lùm tối lạnh se
Chạng vạng đu đưa nằm đẩy võng
Khuya hè phành phạch ngủ mơ ve
Sầu dâng chất ngất buồn muôn thuở
Thu hoạch được mùa gánh nặng nề

Mai Xuân Thanh
Ngày 19 tháng 06 năm 2017.
 
  Họa : Đâu Có Dễ & Đêm Hè

 
 
 










Thử sống Ngư Ông trong dịp hè,
Các đồ dễ bể đựng vào ve.
Ở ăn đơn giản,theo phương tiện,
Ngăn nắp gọn gàng, hợp chiếc ghe.
Bếp nấu tăng thêm vài nhánh gỗ,
Củi đun còn lại mấy cành que.
Rượu vào, sao xuống soi dòng nước,
Đom đóm hay sao nháy lập lòe?

 

Đom đóm hay sao nháy lập lòe?
Ve sầu mãi khóc ở hàng tre.
Chó kêu ngày nắng, mồm le lưỡi,
Quốc gọi đêm buồn, dạ sắt se.
Ông cụ cởi trần, đưa kẽo kẹt,
Côn trùng sung sướng, hát vo ve.
Năm canh thao thức, Trời im gió,
Mất ngủ về đêm khá nặng nề.


               
Khôi Nguyên

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...