Thứ Bảy, 3 tháng 6, 2017

Đêm cuối kinh hoàng trên du thuyền của gia đình triệu phú Mỹ

49 năm sau tai nạn khiến cả gia đình phải bỏ mạng trên biển, cô con gái lớn của triệu phú Duperrault mới hé lộ chi tiết về những gì đã chứng kiến trong đêm định mệnh đó.
Mỗi lần nhìn vào mặt nước xanh lạnh lẽo của hồ Michigan, Arthur Duperrault lại nhớ về vùng biển ấm áp, đầy nắng gió ở phía nam, nơi ông đã đi qua khi còn làm nhiệm vụ trong thế chiến thứ hai.
Mơ ước của người đàn ông đến từ Green Bay, Wisconsin, Mỹ này chính là lênh đênh một năm trên biển bằng thuyền buồm cùng gia đình, du lịch khắp thế giới từ đảo này sang đảo khác.
Năm 1961, Duperrault đã là một người giàu có trong vùng nhờ các mối làm ăn thành công. Mùa đông năm đó, thay vì phải chịu cái lạnh ở quê nhà, triệu phú mới nổi Duperrault quyết định đưa vợ Jean cùng 3 con là Brian, Terry Jo và Renee, tới Bahamas nghỉ dưỡng. Họ dự định dành 1 tuần lênh đênh trên biển bằng du thuyền, và nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, nhà Duperrault sẽ kéo dài chuyến đi.
Duperrault đến Fort Lauderdale, Florida và thuê du thuyền Bluebelle. Thuyền trưởng tàu là Julian Harvey, một cựu phi công lái máy bay chiến đấu của Không lực Mỹ và giờ là lái tàu giàu kinh nghiệm. Vợ của Harvey, Dene cũng có mặt trên chuyến đi này.

dem-cuoi-kinh-hoang-tren-du-thuyen-cua-gia-dinh-trieu-phu-my
Chiếc du thuyền Bluebelle còn được nhắc lại nhiều lần sau này. Ảnh minh họa: Pinterest.
Sáng thứ 4 ngày 8/11/1961, hành trình trong mơ của nhà Duperrault bắt đầu với sự háo hức của 5 thành viên. Con tàu 115 mã lực mạnh mẽ lướt như bay ra khơi dưới sự điều khiển thuần thục của thuyền trưởng Harvey. Những đứa trẻ nhà Duperrault vô cùng phấn khích khi mỗi lần nhìn thấy mặt biển xanh trong.
Khi đến khu vực dòng hải lưu Gulf Stream giữa Bahamas và Florida, biển xanh thăm thẳm. Phía chân trời, 700 đảo lớn nhỏ của quần đảo Bahamas hiện ra rõ ràng trước mắt. Duperrault hài lòng khi giấc mơ về những hòn đảo xinh đẹp và chuyến phiêu lưu cùng gia đình đã thành hiện thực.
4 ngày sau đó, Bluebelle tiến về phía chuỗi đảo nhỏ của Bimini, rồi tiến xa hơn về phía đông Sandy Point, một ngôi làng nằm trên mũi tây nam của đảo Great Abaco. Những đứa trẻ đã có một kỳ nghỉ đầy nắng gió, chúng vui vẻ nhặt vỏ sò trên bờ biển.
Sáng sớm chủ nhật, cả gia đình tới một văn phòng tại Sandy Point để làm một số giấy tờ xuất cảnh Bahamas, trở về Mỹ.
“Đây là kỳ nghỉ chỉ có một lần trong đời. Tôi hy vọng sẽ trở lại nơi này trước Giáng sinh”, Duperrault hào hứng nói với nhân viên làm thủ tục ở Bahamas.
Đêm đó, Dene đã chuẩn bị bữa tối thịnh soạn với gà và salad. Đây cũng là bữa ăn cuối mà nhà Duperrault ngồi cùng nhau.
21h, Terry Jo, cô con gái 11 tuổi của Duperrault về giường ngủ trong một cabin nhỏ phía sau thuyền. Thông thường, em gái Renee cũng ngủ cùng chị Terry nhưng đêm đó, cô bé 7 tuổi vẫn còn nấn ná cùng anh trai và cha mẹ trên boong tàu.
Nửa đêm, Terry giật mình vì tiếng hét thất thanh của anh trai: “Bố, cứu con”, sau đó có tiếng bước chân, tiếng ồn ào và cuối cùng là sự im lặng đáng sợ. Cô gái nhỏ nằm run rẩy trên giường, hoang mang tột độ.
5 phút sau, Terry rón rén rời cabin và thấy mẹ, anh trai nằm trên vũng máu dưới sàn của cabin chính – nơi dùng làm phòng bếp và phòng ăn vào ban ngày, ban đêm trở thành phòng ngủ lớn.
Terry sợ hãi và rón rén leo lên cầu thang, nhìn xuống dưới. Máu loang lổ trên buồng lái của thuyền trưởng và ở đó có một con dao. Khi cô bé định đi về phía mũi tàu, thuyền trưởng Harvey bất ngờ lao ra và quát lớn: “Đi xuống dưới mau!”.
Tim Terry đập thình thịch, cô quay lại nhìn mẹ và anh trai thêm lần nữa rồi bò về giường của mình.
Một lúc sau, nước bắt đầu tràn vào cabin nhưng Terry quá sợ hãi để rời đi. Đột nhiên, cô bé nhìn thấy bóng của thuyền trưởng in lên ô cửa của cabin. Ông ta đang cầm súng của anh trai cô.
Sau gần 50 năm, Terry vẫn nhớ rõ âm thanh trong căn phòng khi đó là tiếng nước vỗ vào thành cabin, cùng tiếng tim đập loạn xạ và hơi thở nặng nề của chính mình. Một lúc sau, thuyền trưởng bỏ tàu đi.
Biết tàu sắp chìm, Terry lấy hết can đảm để trèo lên trên. Qua ánh sáng của bóng đèn treo trên đỉnh cột buồm, cô bé nhìn thấy một chiếc thuyền cứu hộ.
“Con tàu sẽ chìm phải không bác?”, Terry hét gọi thuyền trưởng. “Đúng thế. Giữ lấy này”, Harvey ném cho Terry chiếc dây nhưng cô bé bắt trượt. Không đợi Terry trèo xuống, thuyền trưởng vội vàng chèo thuyền cứu hộ đi và biến mất trong màn đêm đen.
Terry nhớ tới phao cứu sinh được treo ở bên phải của cabin chính. Cô nhanh chóng leo đến chộp lấy rồi nhảy xuống biển. Nửa bò, nửa bơi, Terry thoát khỏi chiếc thuyền trước khi nó chìm xuống đại dương.
dem-cuoi-kinh-hoang-tren-du-thuyen-cua-gia-dinh-trieu-phu-my-1
Hình ảnh Terry Jo lênh đênh trên biển với phao cứu hộ là một trong những điều ám ảnh người dân Mỹ một thời gian dài. Ảnh: Everything.
Sau quãng thời gian tuyệt đẹp ban đầu của kỳ nghỉ, những ngày tồi tệ với một cô bé mới 11 tuổi như dài vô tận: một mình trôi dạt giữa đại dương, không thức ăn, không nước uống và phải đối mặt với cái nắng chói chang vào ban ngày, cái lạnh cắt da của buổi đêm.
Mắt Terry luôn cay xè vì nước biển. Trong đầu cô bé lúc này chỉ còn một suy nghĩ: “Cha đâu rồi?”. Trong giấc mơ mệt mỏi khi lênh đênh trên biển đêm, Terry nhìn thấy cha ngồi thảnh thơi ở một nơi rất xa và nhâm nhi cốc rượu vang.
Sau 4 ngày tuyệt vọng, Terry được cứu bởi những người trên một con thuyền đi ngang qua. Cô bé được đưa đến bệnh viện bằng trực thăng.
Một tuần sau khi được cứu, cảnh sát đã lấy lời khai của cô bé. Nằm trên giường bệnh, Terry kể lại một cách ngắn gọn nhưng rõ ràng về những gì thực sự đã xảy ra trên con tàu vào đêm định mệnh đó. Nó khác hoàn toàn câu chuyện của Harvey. Khi được cứu, thuyền trưởng nói với cảnh sát biển Miami rằng mình là người sống sót duy nhát, con tàu bị chìm vì gặp bão.

dem-cuoi-kinh-hoang-tren-du-thuyen-cua-gia-dinh-trieu-phu-my-2
Chân dung Harvey (trái) và bài báo nói về vụ việc. Ảnh: Chicago Daily Tribune.
Khi nghe tin Terry Jo sống sót, Harvey đã tự tử trong phòng tắm của khách sạn. Cảnh sát nhanh chóng điều tra ra Harvey đã giết vợ, một cựu tiếp viên hàng không để chiếm đoạt tiền bảo hiểm. Họ cũng đưa ra giả định rằng do chứng kiến hành vi giết người nên cả gia đình Duperrault bị thảm sát.
Terry Jo sau đó trở về Green Bay sống cùng người bác, chị gái của bố và 3 anh em họ. Một năm sau, cô đổi tên thành Tere.
Năm 2010, Terry kể lại một cách chi tiết những việc đã xảy ra trên chuyến tàu năm đó qua cuốn tự truyện. Cô bé 11 tuổi năm nào giờ đã 60 tuổi, bà xuất hiện trên CBS News và kể lại bi kịch của chính mình, bà muốn chữa lành vết thương tâm hồn cho những người cũng gặp sự cố tương tự.
dem-cuoi-kinh-hoang-tren-du-thuyen-cua-gia-dinh-trieu-phu-my-3
Terry khi còn 11 tuổi (ảnh trái) và hiện tại. Ảnh: Everything.
Anh Minh

1 nhận xét:

ĐỆ BÁ NIÊN HOẰNG KHAI ĐẠI ĐẠO- TAM KỲ PHỔ ĐỘ ( Nhứt Bách Niên nhân Rằm Hạ Ngươn Giáp Thìn)

                Múa Rồng Nhang ngày Đại Lễ   Thánh Thất khắp nơi đã tổ chức Đại Lễ Rằm Hạ Ngươn Giáp Thìn rất trọng thể Đại Lễ kính mừng Đệ...