Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

Ngày Con Xa Nhà - Đặng Mỷ Duyên


Ngày con nắm tay áo mẹ
bỡ ngỡ trước tấp nập người xe
bước vào cuộc thi cuối cùng chấm hết tuổi học trò
mẹ như đang ẵm trên tay đứa bé ba tuổi
áo đỏ, hài thêu
ngày con vào mẫu giáo.

Ngày con tung tăng hớn hở
xếp dọn hành trang
cựu sinh viên(*) nôn nao thay cho tân sinh viên như thể ngày mai mình nhập học
quên mình bạc tóc...

Ngày con ôm mẹ, rời tay
Sân trường xa nâng niu con thay mẹ
Con cười tươi trước muôn điều mới mẻ
Đường về, mắt mẹ cay.

Ngày tràn ứ tự do
không nghe mẹ mỗi chiều nhắc con học bài đi tắm đi ăn cơm đi tắt tivi đi ngủ sớm...
nửa đêm
con nhắn tin trong nước mắt
như tự nói với mình:
"mẹ ơi, con thèm cơm mẹ nấu!".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...