Thứ Ba, 26 tháng 4, 2016

Xa dấu - Thơ Trần Chu Ngọc


Buổi sáng nhìn qua khung cửa sổ
Thấy cuộc đời là những chuyến xe
Đường phố rộn ràng em vẫn lắng nghe
Một phút chao lòng khi hè đến
***
Buổi trưa trùm mền trong cơn bệnh
Giửa cuộc đời sao vẫn thấy lẻ loi
Hay mối duyên đã phụ nhau rồi
Bến nước xưa vắng con đò nhỏ
***
Buổi chiều lắng nghe từng tiếng thở
Tâm hồn rồi sẽ được trùng tu
Tìm nhau sao chẳng thấy nơi đâu
Hay tiếng vọng mang âm vang nhật tụng
***
Buổi tối chợt thấy hồn rơi rụng
Chưa sang thu sao đã thấy lá vàng
Chợt vô tình đám mây bay ngang
Phía hoàng hôn còn cơn mưa rớt xuống
***
Khi cuộc đời còn bao ước muốn
Thì tình xưa còn xa dấu lệ mờ
Hay ta buồn ghi đôi câu thơ
Để phút chốc đời như ấm lại
tranchungoc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...