Thứ Hai, 16 tháng 4, 2018

ĐÊM BUỒN BỆNH VIỆN - Thơ Mai Thắng




Mưa đêm viễn xứ rơi buồn
Trời mây một cõi hạt tuôn đêm dài
Chừng nghe tiếng vạc lạc loài
Tình quê xa thẳm vẫn hoài nhớ thương
Khung trời mù mịt màn sương
Vọng vang tiếng dế canh trường giằng rây
Lạnh lùng ngọn gió ngàn lay
Lời thơ nhóm dậy rứt ray lòng sầu
                  +++
Nỗi lòng lặng cảm đêm thâu
Hành lang ánh điện nhạt màu vàng hoe
Điểm xa vài tiếng tắc kè
Cô đơn bệnh viện khi hè chớm sang
Tình quê những chuỗi thảm nàn
Những đêm tăm tối nối trang ngậm ngùi
Vết thương nào đã chôn vùi
Mối nguy bất hạnh còn trôi dật dờ
Nằm đây cảm giọt tình hờ
Cảm màu phông chuyển bơ vơ nỗi nhà
Cảm nguồn điệp khúc thi ca
Quê hương - viễn xứ trời xa - tình gần
Mai Thắng
180329

1 nhận xét:

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...