Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

Rừng Xưa Đã Khép - Thơ Đức Hùynh


Rừng xưa đã khép, lòng có khép
Gió lộng mưa về kịp giao mùa
Chưa vàng lá hãy còn xanh lắm
 
Thu có về cho cuộc tiễn đưa


Người từ tiền kiếp về qua đây
Sương khói liêu trai một dáng gầy
Thất lạc xa xưa từ thuở ấy
Để lúc gặp nhau tình tràn đầy



Đường mây lối gió đời muôn nẻo
Mầm tương phùng ẩn dấu chia phôi
Người về mở cửa rừng hoang lạnh
Tấu khúc hoan ca giữa cuộc đời



Cất gót quay lưng, người ngóng đợi
Vỏ vàng ngày nắng với ngày mưa
Đã tắt đêm chưa, ngày tới vội
Đón chân người trở lại rừng xưa



Rừng xưa đã khép, lòng chưa khép
Đợi bước chân về…thắp cuộc vui...





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...